Trang Tuyển sinh Trường Đại học Công Thương TP.HCM ts.hufi.edu.vn

'Con phát sợ, không muốn về nhà vì mẹ cứ so sánh: Con người ta...'

Câu cửa miệng của mẹ luôn là: 'Con người ta thế này, con người ta thế nọ…' khiến tôi hết giờ học chẳng muốn về nhà.

Nhất là mỗi dịp họp phụ huynh cuối năm, cái câu "con người ta..." khiến tôi phát sợ. Nào là: Con người ta học giỏi thấy phát thèm, còn con mình mỗi dịp đi họp phụ huynh chỉ muốn độn thổ. 

Con người ta cuối năm được phần thưởng này, phần thưởng nọ, từ cấp trường đến cấp quận rồi thành phố, còn con mình chỉ có mỗi phần thưởng ở lớp, mà phụ huynh phải tự đóng góp mới có. 

Con người ta chẳng cần đi học thêm vẫn giỏi, còn con mình môn nào cũng học mà chẳng hơn ai…

Tôi là học sinh gương mẫu nên ngày nào hết giờ học là cứ thế thẳng tiến về nhà. Tưởng rằng được mẹ khen, ai dè mẹ còn nói khía: "Con mình hết giờ học là thấy chình ình ở nhà rồi. Con người ta học không có thời gian mà thở…".

Tôi tức lộn ruột, thế là bắt đầu từ hôm sau tôi quyết tâm học thêm, hôm nào cũng về trễ. Tưởng rằng tôi chăm học như vậy là thỏa mãn mong ước lâu nay của mẹ, ai dè mẹ lại "ca" một bài khác: "Có con cũng như không, ngày nào cũng đi biền biệt suốt từ sáng đến tối. Con người ta lúc nào cũng thấy quây quần bên mẹ"...

Đi học về, hôm nào thấy tôi vui vẻ thì mẹ nhìn với ánh mắt "hình viên đạn" rồi phán: "Hôm nay tí toáy bày ra trò gì mới mà hí ha hí hửng như thế". 

Còn hôm nào tôi về nhà với dáng vẻ mệt mỏi thì mẹ lại phán: "Lại bị điểm kém rồi chứ gì, khai mau". 

Cứ mỗi lần như vậy là điệp khúc "con người ta" thế này thế nọ lại vang lên chát chúa, khiến tôi chỉ muốn bốc hỏa…

Tôi không biết phải làm sao để mẹ dừng điệp khúc "con người ta" đây?!

Theo: tuoitre.vn